Bài thi sinh viên: Câu chuyên thực tập của tôi - Đặng Thị Ngọc - AT16A1

Đơn vị thực tập : Vinpearl Safari Phú Quốc - nơi bảo tồn và chăm sóc động vật bán hoang dã.

CÂU CHUYỆN THỰC TẬP CỦA TÔI! 
Sinh viên : ĐẶNG THỊ NGỌC 
Lớp : AT16A1 
Ngành : quản trị dịch vụ du lịch và lữ hành 
Trường : Đại học Đông Á.
Đơn vị thực tập : Vinpearl Safari Phú Quốc - nơi bảo tồn và chăm sóc động vật bán hoang dã .
*** 

Đà Nẵng; ngày 28/7/2018

Bây giờ thì em cũng đã yên vị an toàn ở Đà Nẵng thân yêu rồi; thấm thoắt mới đó mà đã kết thúc 3 tháng thực tập ở Phú Quốc! 

Cuối năm 2 thì trường em sẽ gửi sinh viên đi thực tập nghề nghiệp ở nhiều nơi; nhiều đơn vị khác nhau. Và năm 2 này; lần thực tập đầu tiên có tới 4 lựa chọn về mảnh đất mình sẽ tới nhưng em quyết định chọn PHÚ QUỐC! Và cuối cùng em thấy; đây quả là 1 quyết định sáng suốt và đúng đắn ! Nhiều người hỏi em " Sao lại chọn đi xa vậy? Rồi có khó khăn thì sao? " . Em thì chỉ nghĩ đơn giản;cơ hội đi Phú Quốc cũng hiếm khi; mình bỏ lỡ lần này rồi liệu có lần sau; với cả Đà Nẵng; Hội An hay Nha Trang thì cũng loanh quanh gần đây; muốn đi bao giờ chả được! Lần này đi Phú Quốc thực tập để mình mở mang tầm mắt ;và có khi lại học được nhiều điều thú vị và hay ho hơn thì sao; phải thử thách bản thân với những khó khăn mới trưởng thành được mà; đúng không? 

Ngày 2/5 cả đoàn 87 sinh viên tập trung tại sân bay và tạm thời chia tay Đà Nẵng 3 tháng nhé; em tới với Đảo Ngọc! Nhớ những ngày trước đó rất háo hức vì đi xa; lo chuẩn bị đủ thứ từ vật dụng cá nhân (kem đánh răng; sửa rửa mặt; dầu gội; quần áo;...tới các giấy tờ ; tiền bạc và quan trọng là chuẩn bị cả tinh thần đón chào vùng đất mới; những con người mới và công việc mới nữa! Ngày 3/5 là buổi đón sinh viên Đà Nẵng đến với Phú Quốc thực tập và phân chia khu vực cũng như công việc cho những ngày tiếp theo! Rất may mắn; khi bên Safari báo cần 7 bạn qua bên đó thực tập và em là 1 trong số 7 bạn đăng kí qua Safari với vị trí công việc là một hướng dẫn viên (năm ngoái và dự tính năm nay thì sinh viên chỉ thực tập ở nhà hàng khách sạn và vinpearl land thôi) 

Thực tập ở safari; đúng với ngành mà em đang theo học; đúng với ước mơ của em! Ngày đầu nhận đồng phục; gặp gỡ mọi người; và đi tham quan chỗ làm; thú vị lắm! Những ngày đầu tụi em còn phải học bài; học về nội quy; văn hóa công ty và học bài hướng dẫn cho khách nữa! Cả 1 tuần đầu tiên; thật sự em rất muốn về lại Đà Nẵng; vì cứ suốt ngày tới công ty là vô phòng để học rồi test rồi lại học nhìn quanh chỉ 4 bức tường ; chưa quen biết và thân thiết với mọi người ở đây; thật sự rất chán. Có những buổi sáng thức dậy ;em chỉ ước sáng hôm đó là ngày cuối ở đây để trở về Đà Nẵng thôi! 

Nhưng qua tuần tiếp theo thì mọi chuyện cũng đã lật qua một trang sách mới; được ra chốt vị trí; gặp gỡ với khách và hướng dẫn cho khách! Công việc đầu tiên là hướng dẫn bản đồ cho khách dễ dàng di chuyển đi tham quan và gặp gỡ với các bạn động vật đáng yêu trong Vinpearl Safari. Nhìn thấy khách; vui lắm;cứ dành đứng ở bản đồ lớn giới thiệu cho được nhiều hơn quên cả uống nước luôn( khi nào chị Tươi Bên bộ phận H.K nhắc em mới nhớ vào uống nước). Lúc đầu thì chỉ giới thiệu bằng tiếng việt thôi nhưng sau dần thì cũng học thêm tiếng anh; tiếng trung; tiếng hàn. Thấy khách bước vào cổng là bắn ra đủ thứ tiếng tia tỉa; vì có nhiều khách không biết tiếng anh. Em vẫn nhớ có lần hướng dẫn cho đoàn khách Trung Quốc nhưng họ k biết tiếng anh; vốn tiếng Trung của em lại ít; vậy là vừa nói vừa khua chân múa tay ; nói câu tiếng anh lại nói câu tiếng Trung; rồi lại gãi đầu gãi tai cố nhớ từ đó tiếng Trung nói như nào; nhưng cuối cùng khách vẫn hiểu và còn cảm ơn rối rít nữa. Vui lắm...

Sang tới tuần thứ 2 thì tụi em chuyển qua công việc mới; hướng dẫn viên trên xe bus dẫn khách đi tham quan trong khu bán hoang dã. Đây mới là công việc mà em thích nhất khi làm việc ở Vinpearl Safari. Bài dẫn dài lắm; thông tin lại nhiều nữa; hết đi theo xe của anh chị nghe rồi về nhà còn chắt lọc thông tin; ríu rít đi theo người này người nọ học hỏi thì cũng tới lúc được vào vận hành chính thức . Một vòng xe 25 phút với hơn 20 loài động vật khác nhau; phải vừa am hiểu thông tin vừa tìm cách hướng dẫn sao cho hay; thú vị để khách hài lòng. Chuyến xe đầu tiên ; em bước lên xe mà còn quay qua dặn bác tài xế " Chú ơi; nhỡ con có quên gì thì chú nhắc con với nha; chuyến đầu tiên con dẫn chú ạ..." Và rồi; hết đoàn khách này tới đoàn khách khác; ngày này qua ngày khác; em cũng dần thấy mình trưởng thành hơn; bản thân tiến bộ hơn trong việc hướng dẫn ; nói chuyện với du khách . Học được cách xử lí tình huống ; giao tiếp với khách và làm khách bớt khó chịu khi có vấn đề xảy ra. Nhiều khi xe đang đi nhưng cánh cổng phía trước lại gặp sự cố không mở được ; phải quay đầu xe và đi vòng ngược lại; hướng dẫn ngược với bài đã học ; hơi khó khăn 1 xíu; nhưng vẫn phải bình tĩnh xin lỗi khách vì sự cố và cố gắng làm cho bầu không khí vui vẻ hơn; cho khách bớt khó chịu hơn và tiếp tục hướng dẫn. Vui nhất là sau mỗi vòng xe; được nghe những lời cảm ơn ; những lời khen và cả tràng vỗ tay thật to từ khách như đang động viên em cố gắng hơn.Có nhiều khách còn ngạc nhiên :" em ơi; em có được học hay ai bày cho em cách ăn nói nhẹ nhàng ;khéo léo như vậy không hay chỉ học cái thông tin động vật thôi hả em? " ; có khách còn chậc miệng " con gái nhà ai mà khéo; con nhà người ta đó"... Nhưng cũng có những vị khách cực kì khó tính ; mới vào đã chửi xối xả vào mặt mình ( mặc dù lỗi đó không phải của mình gây ra; như trời nắng quá đi bộ mệt;hay mưa to không đi bộ được...) cũng phải xin lỗi khách và cố gắng nêu phương án giải quyết tốt nhất cho khách để họ có trải nghiệm thú vị nhất tại đây. 

Hàng ngày đi làm ; từ 8h30 vào ca ; sáng sớm thì bên phòng DVKH sẽ có cuộc họp đầu ca để giải quyết vấn đề hôm qua và triển khai công việc hôm nay ; những cuộc họp có lúc căng thẳng có lúc lại vui vẻ. Họp xong thì mọi người chia nhau về vị trí làm việc và tụi em cũng sẽ được hỗ trợ xe điện đi thẳng lên khu Safari bắt đầu một ngày mới. Nhớ những ngày mưa gió tầm tã; nhưng vẫn phải đặt khách hàng lên hàng đầu ; ai cũng chạy qua chạy lại hỗ trợ xe điện cho khách; rồi che dù cho khách đi kẻo bị ướt. Có lúc che dù cho người ta còn bản thân mình thì ướt sũng lạnh cóng nhưng mọi người vẫn nhìn nhau cười xòa vui vẻ. Mà mưa ở Phú Quốc thì bất chợt lắm ; cứ thích thì trời mưa thôi; có lần khách vừa bước vào còn kêu nắng quá; em vừa giới thiệu được đúng 1 câu thì mây đen ở đâu kéo tới; mưa to nặng hạt; ướt cả quần áo; rồi cả khách cả hướng dẫn lúc đó chỉ biết cười thôi.  

Nhớ những bữa ăn ở khu Safari ; cứ lo làm tới hơn 12h30 mới nghỉ ngơi ăn cơm; mà có phải là được nghỉ nhiều đâu; thay nhau vào ăn cơm rồi ra làm tiếp thôi; cơm cũng không còn ngon nữa; nguội lạnh; nhưng vẫn cố gắng ăn để còn tiếp tục công việc. Bữa ăn trưa là lúc mà đông đủ mọi người hơn 1 xíu ; nói chuyện vui vẻ; cười đùa quên cả mệt mỏi. Những chú tài xế lúc đầu nhìn rất khó tính; nhưng hóa ra ai cũng thân thương và chém gió rất giỏi nữa chứ. Nhớ ông Lốt chuyên gia chém gió ; chú Được ; chú Thủy; chú Nghĩa cả chú Thương; chú Bình vui tính coi tụi em như con cháu trong nhà; luôn giúp đỡ và đùa giỡn với nhau. Những lần dậy muộn không kịp ăn sáng ; kêu đói là các chú lại đưa bánh kẹo cho ăn. Cả các cô các chị bên bộ phận H.K cũng vậy nữa... 

Những ngày gần về ; từ công ty;tới cá nhân ai cũng rủ tiệc chia tay làm tụi em bịn rịn lưu luyến không muốn về. Ngày về ai ai cũng khóc ; cũng buồn ; gửi lời chúc mừng và hẹn ngày gặp lại. 

Qua đây; sau 3 tháng thực tập tại Vinpearl Safari em rất cảm ơn trường Đại học Đông Á đã tạo điều kiện cho sinh viên đi thực tập sớm; tích lũy được nhiều kinh nghiệm và lại thực tập trong môi trường từ 4 đến 5 sao nữa. 

Đặc biệt ; em cảm ơn anh Tuấn Tú ( trưởng bộ phận) đã " thỉnh " tụi em về với Safari để bảo tồn và học hỏi nhiều điều thú vị. Cảm ơn anh Hoàng Huy ( tổ trưởng tổ hướng dẫn kiêm người hướng dẫn tụi em) đã rất nhiệt tình ; chu đáo giúp đỡ;chỉ dạy cho tụi em từ những điều nhỏ nhặt nhất; lo cho tụi em từng viên thuốc ngày ốm đau và dẫn cả 7 bạn đi chơi cho biết Phú Quốc nữa. Cảm ơn đại ca Toàn ; chị Yến đã yêu thương 2 đứa Đặng Ngọc và Hồng Ngọc ; về tới Đà Nẵng rồi còn gọi video call hỏi han; mong ngày nào đó em được gặp cả Bảo Bảo nữa; anh chị nhớ nói với con trai là tên con do cô Ngọc đặt nhé. Cảm ơn ông Lốt vì những ngày qua đã giúp đỡ con; tiệc chia tay còn nấu món con thích nữa; ra tới sân bay thì gọi không biết bao nhiêu cuộc ( 15 năm sau con quay lại cưới cu Khang ) . Cảm ơn chú Được đã luôn động viên mỗi lần con nhớ nhà và dúi cho con bịch xôi lúc con bị đói. Cảm ơn Khuê Tú ( người mà em chưa kịp nói lời chào tạm biệt) em xin lỗi và cảm ơn Tú rất nhiều; thời gian qua là người em hay chọc nhất; thân nhất trong tổ hướng dẫn. Cảm ơn anh Hải vì đã hiểu và giúp đỡ 2 đứa tụi em ; bênh vực cho 2 đứa. Và còn cảm ơn cả Sếp Ngọt nữa; mặc dù chỉ gặp nhau thời gian đầu nhưng ấn tượng về Sếp rất đặc biệt đó nha. 

Thật sự em biết bây giờ nói bao nhiêu lời cảm ơn chắc cũng không đủ đâu. Em cảm ơn tất cả mọi người từ các bạn sinh viên Cần Thơ; sinh viên Kiên Giang; các chị bên H.K ; các anh an ninh ; nhân viên chăm sóc động vật và cả nhân viên nhà hàng; chị phòng uniform tới tất cả các chú lái xe bus; các anh Viptour; các chị phòng vé và tới anh Hoa ; tất cả mọi người làm việc ở Safari . Mong rằng thời gian mà chúng ta ở bên nhau ai cũng nhớ và cho đó là quãng thời gian đẹp; tụi em có sai sót gì thì mong tất cả mọi người bỏ qua nhé ( sông có lúc ; người có khúc mà ) Hẹn gặp lại tất cả mọi người trong Safari vào một ngày đẹp trời nào đó và khi nào anh chị ra Nam Hội An công tác thì nhớ gọi tụi em; mình còn gặp nhau và ôn lại kỉ niệm nha. Chúc tất cả các anh chị; cô chú ở lại làm việc thật vui vẻ;thành công và mạnh khỏe!!! Đừng ai quên em ; con bé nhỏ nhắn suốt ngày nhõng nhẽo than đói này nha; em hứa không bao giờ quên mọi người đâu!!!  

À quên; em vẫn chưa được nhìn thấy con Duran ; khi nào mọi người chụp hình nó cho em xem với nhé.!. 

#Cảm ơn Đại Học Đông Á 
#Cảm ơn Vinpearl Safari Phú Quốc 
#CÂU CHUYỆN THỰC TẬP CỦA TÔI