Các em sinh viên khoa Du lịch - Đại học Đông Á yêu quý!
Các em đã nghỉ học mất 6 tuần, nếu tính cả thời gian nghỉ tết thì cô trò mình xa nhau đã 2 tháng. Cô biết các em rất nhớ trường, nhớ lớp, nhớ bạn bè, thầy cô. Các thầy cô cũng rất nhớ các em. Trường học mà vắng học trò thì thật là hiu hắt, buồn tẻ. Cô đi đến trường mà cứ nhớ đến hình bóng các em nhộn nhịp trên sân trường mỗi sáng, mỗi chiều.
Khi đất nước có nguy biến, thì toàn dân, đặc biệt là thế hệ trẻ phải nêu cao tinh thần đoàn kết, đồng lòng để vượt qua, để chiến thắng. Tình hình dịch bệnh rất phức tạp, đang lan nhanh khắp thế giới. Các em không đến trường, ở nhà đó cũng là một nhiệm vụ Tổ quốc giao cho. Mỗi em là một chiến binh chống lại dịch bệnh, chiến binh ở yên một chỗ để đẩy lùi vi rút Covi - 19, để bảo vệ bản thân, bảo vệ gia đình và cộng đồng. Chỉ một sơ suất nhỏ, thiếu ý thức, hay chủ quan,... sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Bài học của cô gái Hồng Nhung mà giờ chúng ta quen gọi "Covi 17" rất đắt giá phải không các em? Chỉ còn 4 ngày nữa thôi Việt Nam tuyên bố hết dịch, tất cả học sinh, sinh viên được đến trường, mọi hoạt động kinh tế, xã hội sẽ ổn định, nhưng chỉ vì thiếu ý thức với cộng đồng, cô gái trẻ đã gây ra hậu quả rất lớn lao: hàng trăm, hàng nghìn người có nguy cơ lây bệnh, phải vào các khu cách ly; các khu phố, các nhà hàng, khách sạn, các công ty, các cửa hàng,... phải đóng cửa; hàng triệu triệu gia đình, người dân lo lắng,... tổn thất vật chất và tinh thần cô gái gây ra tính sao cho hết. Các em chấp hành tốt mọi sự chỉ đạo của nhà trường, của địa phương, nâng cao ý thức bảo vệ cộng đồng, hướng dẫn gia đình, bà con làng xóm cùng phòng chống dịch bệnh, vậy thôi các em đã trở thành những chiến sĩ mang đầy đủ giá trị con người của một dân tộc anh hùng rồi đó.
Không đến trường để phòng dịch, chứ không phải nghỉ học. Các em tính xem 6 tuần là bao nhiêu ngày và bao nhiêu giờ? Nếu chúng ta bỏ qua số ngày, số giờ đó thì lại trở thành người "sống phí, sống hoài". Mỗi ngày các em phải tự hỏi:
- Hôm nay mình đã làm được việc gì có ích?
- Hôm nay mình đã đọc được bao nhiêu trang sách?
- Hôm nay mình đã làm được bao nhiêu bài tập, giải quyết được bao nhiêu vấn đề thầy cô đặt ra?....
Nếu các em tự trả lời rành rọt được cho dù là 1 câu hỏi thì đã là người có giá trị rồi. Việc học không có các thầy cô bên cạnh sẽ khó khăn một chút, nhưng đây là lúc các em tự khẳng định bản lĩnh, khả năng tự học của mình. Phương tiện thông tin thuận lợi, đọc đến đâu không hiểu các em có thể có nhiều cách để hỏi thầy cô: email, zalo, facebook, điện thoại,....Các thầy cô lúc nào cũng chờ mong và sẵn sàng giúp các em giải quyết những thắc mắc, khó khăn trong học tập và cuộc sống. Các em hãy luôn nhớ điều đó nhé
Một số thầy cô hướng dẫn các em học online, có thể chưa đáp ứng được những yêu cầu, thắc mắc của các em. Nhưng nếu chưa thể liên lạc được, chưa thể giải quyết được những thắc mắc trong thời gian này, các em hãy ghi lại để khi trở lại trường chắc chắn các thầy cô sẽ hướng dẫn và giải đáp những vấn đề mà các em chưa hiểu, những bài tập các em còn vướng mắc. Đừng sợ phía trước có vật cản mà không bước tới, cần phải bước tới mới nghĩ được cách vượt qua. Hãy đừng để thời gian bỏ lại các em, mà mình phải biết điều khiển được thời gian cho công việc và tương lai của mình các em nhé
Các thầy cô trong khoa rất mong mỏi cho dịch bệnh qua đi để thầy trò mình gặp lại nhau trên giảng đường, tiếp tục hướng dẫn các em trên con đường chiếm lĩnh tri thức, mong mỏi các em có một tương lai tương sáng.
Yêu thương các em thật nhiều!
Cô của các em
PGS.TS. Đậu Thị Hòa